BÍ QUYẾT THĂNG TIẾN SỰ NGHIỆP: “ĐẦU GÀ CÒN HƠN ĐUÔI PHƯỢNG” – NGUYỆN ĐỨNG ĐẦU ĐƠN VỊ NHỎ, CÒN HƠN GIÚP VIỆC QUAN TO

Cổ ngữ có câu: “Nhân vãng cao xử ba, thủy hướng đê xử lưu”, ý nói con người luôn hướng đến chỗ cao để trèo, còn nước lại chảy đến chỗ trũng, chỗ thấp. Đời người không có điểm kết thúc mà cũng chẳng có điểm giới hạn của tiềm năng.

Một lần vất vả để suốt đời nhàn nhã hay bắt đầu lại từ đầu?

Vài ngày trước tôi gặp một người bạn, uống vài chén, sau một hồi im lặng cậu bắt đầu câu chuyện của mình. Cậu đang rất đau đầu, không biết có nên nhảy việc hay không.

Cậu bạn tôi làm trong một công ty nhỏ đã hai năm nay, cuối cùng cũng lên được chức quản lý, lương hàng tháng cũng hơn trước rất nhiều. Người có năng lực trong trong công ty cũng không được mấy người, hầu như việc lớn việc bé đều do cậu xử lý, sếp thấy cậu được việc nên cũng rất coi trọng, đồng nghiệp đều yêu mến, có việc gì cũng đến hỏi ý kiến cậu. Cậu cảm thấy thỏa mãn với bản thân vô cùng.

Thời gian vừa rồi cậu có tham gia hội nghị các anh tài, được nói chuyện cùng rất nhiều bạn bè từ các công ty khác đến tham dự, đó cũng là lúc cậu nhận ra mình chẳng tài giỏi hơn ai và đã bị bỏ quá xa rồi. Nghe mọi người cùng ngành nói chuyện mà cậu như vịt nghe sấm.

Từ khi tham gia cuộc gặp mặt ấy trở về, lần đầu cậu có ý nghĩ xin thôi việc. Mặc dù những ngày ở công ty hiện tại đều rất thoải mái, không có cạnh tranh, không có áp lực, thế nhưng nhìn lại một năm vừa rồi tự thấy bản thân chẳng có gì biến chuyển.

Có đồng nghiệp trong công ty khuyên cậu: “Nếu cậu đến một công ty lớn hơn làm việc, thì dù gì cũng làm từ vị trí nhỏ nhất trở lên, ngày ngày bị người khác giám sát, quản lý, cậu chịu được không? Hơn nữa, công ty lớn nhiều nhân viên, các mối quan hệ phức tạp, suốt ngày đấu đá lẫn nhau, cậu ứng phó được chứ? Công ty chúng ta mặc dù quy mô không lớn, thế nhưng ở đây cậu được làm chủ, cậu ccó quyền quyết định, cậu có tiếng nói, mối quan hệ giữa các đồng nghiệp với nhau cũng đơn giản. Cậu suy nghĩ thêm đi.”

Nghe cũng xuôi tai, cậu bắt đầu do dự. Dù gì công việc này cậu cũng đã làm mấy năm nay, quen tay dễ làm, hơn nữa cậu cũng rất thích cảm giác được lãnh đạo coi trọng, đồng nghiệp kính trọng.

Suy đi tính lại mãi, cậu vẫn không quả quyết được sẽ chọn cách nào, nên tìm tôi tâm sự.

Cách để Tạm biệt sự nghi ngờ: 11 Bước (kèm Ảnh) – wikiHow

Bạn của bạn là ai, bạn làm việc cùng ai, thực sự rất quan trọng.

Tôi không trả lời cậu ấy ngay, kể cho cậu ấy nghe một câu chuyện trong tiểu thuyết võ hiệp của Kim Dung. Ngày xưa khi mới đọc “Anh hùng xạ điêu”, cảm thấy Khâu Xứ Cơ quá đỉnh, là người đứng đầu Toàn Chân Thất Tử. Thế nhưng sau khi Đông Tà, Tây Độc, Nam Đế, Bắc Cái lần lượt đấu giao đấu với Xứ Cơ, đều cảm thấy Khâu Xứ Cơ đến một chiêu đỡ cũng khó khăn.

Sau này vãn bối của Khâu Xứ Cơ là Quách Tĩnh, sau nữa là Dương Quá, ai cũng đều võ công cái thế, vượt xa Khâu Xứ Cơ, duy chỉ có ông vẫn giậm chân tại chỗ. Có phải là võ công Toàn Chân Giáo quá chán? Nhưng sư phụ của Khâu Xứ Cơ, Vương Trùng Dương võ công thiên hạ đệ nhất, sư phụ Chu Bá Thông cũng võ công tuyệt thế. Vậy là do trình độ của Khâu Xứ Cơ quá thấp? Thực chất trình độ ban đầu của Quách Tĩnh còn kém xa Khâu Xứ Cơ nhưng sau này Quách Tĩnh vẫn trở thành đại hiệp võ lâm.

Vấn đề lớn nhất chính là kể từ khi Vương Trùng Dương qua đời, Chu Bá Thông ra đi, Khâu Xứ Cơ trở thành người có võ công cao nhất trong môn phái, sống giữa những sư muội, sư đệ học nghệ chưa thông, nên dĩ nhiên ông ngồi vững trên ghế trưởng giáo, không có ai để so sánh không có tổn hại, tự nhiên Khâu Xứ Cơ cũng mất đi động lực luyện công. Còn Quách Tĩnh, trình độ võ thuật không có gì đắc, xuất phát điểm thấp, thế nhưng trên giang hồ ông không ngừng học hỏi những bậc tiền bối, cao thủ, nên sau này võ công của Quách Tĩnh đã có sự thay đổi lớn.

Bạn của bạn là ai, bạn làm việc cùng ai, cũng sẽ góp phần xây dựng lên chính con người bạn. “Gần mừng thì đen, gần đèn thì rạng”, bạn bè của bạn sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến cuộc đời của bạn sau này. Nếu cứ mãi ở trong một tầng thấp, thì cũng giống như nước ấm nấu ếchnhững tưởng vô hại, mà khi tỉnh ngộ thì đã muộn. Hãy chủ động tìm đến những nơi có “cao thủ”, tiếp xúc với họ nhiều hơn bạn mới nhận thấy khoảng cách, sự khác biệt, và nhìn thấy một thế giới rộng lớn hơn và để trở thành một con người tốt đẹp hơn.

Cuộc sống thực sự bắt đầu khi bạn bước ra khỏi vùng an toàn của bản

Bước ra khỏi vùng an toàn là một khởi đầu mới

Trước đây tôi có đọc qua một câu chuyện ngụ ngôn: ” Có một người thợ săn bắt được một con đại bàng mới sinh, anh đem con đại bàng con ấy về nhà nuôi trong chuồng gà. Dần dần con đại bàng ngày nọ cũng lớn lên, anh thợ săn muốn huấn luyện nó trở thành một con đại bàng tinh anh. Thế nhưng con chim ngày nào dường như đã biến thành gà, chỉ biết ăn, uống, rồi ngủ, đôi cánh không phát triển mạnh mẽ, nó còn chẳng biết nên bay như thế nào.”

Cuộc sống cũng giống như trèo thuyền ngược dòng, không tiến ắt sẽ lùi.

Nếu bạn mạnh dạn bước ra khỏi vùng an toàn, có thể những bước đầu sẽ rất gian nan, thế nhưng khi đã dần dần thích nghi được với nó, bạn chắc chắn sẽ thay da đổi thịt, lột xác thành một con người mới.

Tôi có quen một anh học khóa trên, anh luôn là thần tượng trong tôi từ khi tôi còn học cấp ba cho đến tận bây giờ. Sau khi tốt nghiệp thủ khoa đầu ra anh được nhận ngay vào làm việc tại một văn phòng khá có tiếng, một công việc ổn định, lương cao, có địa vị, mọi người coi trọng, một công việc mọi người đều mong ước. Rồi hai năm sau tôi nghe tin anh vừa mới xin thôi việc.

Quả thực tôi có hơi bất ngờ, cơ hội cho công việc ấy của anh thực sự không nhiều, bao người ước ao. Dạo gần đây tôi có tình cờ gặp anh trong một dịp anh nghỉ lễ về nước, tôi đánh bạo hỏi anh sao lần ấy anh lại quyết định bỏ công việc mà bao người mơ ước, anh không cần bằng tiến sĩ thì vẫn có cơ hội cho anh thăng tiến mà.

Anh có nói:” Lúc ấy anh cảm thấy rất thỏa mãn và hài lòng với bản thân, nhưng có điều gì đó trong anh cứ thôi thúc anh phải đi, và cho đến bây giờ anh chưa bao giờ hối hận về quyết định ấy của mình. Anh được gặp gỡ và quen biết nhiều con người tài giỏi, anh học hỏi được nhiều điều, anh thấy mình cũng chỉ là một giọt nước bé tẹo trong biển kiến thức mênh mông, anh còn phải học hỏi nhiều nữa…”

Và quả là công phu không phụ người có lòng, trong môi trường học tập, cạnh tranh khốc liệt, nay tài năng của anh đã không còn chỉ giới hạn trong nước mà vươn ra tầm quốc tế.

Tôi có đọc được ở đâu đó câu nói này và thấy rất tâm đắc: ” Vùng an toàn của môi trường, vùng an toàn của tâm lý, vùng an toàn đã quen thuộc bấy lâu, giống như một cái chuồng lợn vậy, khi bước vào bạn chỉ việc ăn rồi ngủ. Thế nhưng như bạn thấy đấy, tất cả những sự thoải mái đó đều có cái giá của nó”.

Bước ra khỏi vùng an toàn và nắm lấy vận mệnh của cuộc đời bạn, nếu không sớm muộn gì bạn cũng sẽ nếm mùi bị cuộc sống vùi dập không thương tiếc mà thôi.

Tuổi trẻ tài cao" và sớm được làm sếp, bạn nhất định phải biết ...

Thà làm lãnh đạo của đơn vị nhỏ, còn hơn giúp việc cho quan to, mãi mãi chỉ là tay sai, không bao giờ có thể bao quát toàn cục. Cổ ngữ có câu: ” Nhân vãng cao xử ba, thủy hướng đê xử lưu”, ý nói con người luôn hướng đến chỗ cao để trèo, còn nước lại chảy đến chỗ trũng, chỗ thấp. Đời người không có điểm kết thúc mà cũng chẳng có điểm giới hạn của tiềm năng.

Xin đừng đắm chìm trong sự thoải mái của vùng an toàn, dũng cảm bước ra ngoài bạn mới có cơ hội đứng ở những vị trí khác nhau, ở những độ cao khác nhau, để ngắm nhìn những cảnh sắc muôn hình vạn trạng của cuộc sống này.

Theo Chi Chi-Trí Thức Trẻ

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *